Cuốn sách Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ của tác giả Đặng Hoàng Giang cho tôi nhiều suy nghĩ. Đó chính là những câu chuyện tổn thương tâm lý trong tuổi thơ mà tôi được lắng nghe và đồng hành trong rất nhiều buổi trị liệu. Tôi thấy vui vì có ai đó đã thay lời các bạn kể chính xác và đầy thấu cảm những tâm tư, cảm xúc đó.
Một câu hỏi mà tôi thường hay hỏi trong buổi đầu gặp thân chủ là: “Không khí trong gia đình với bố mẹ của bạn trước đây như thế nào? Vui vẻ hay là căng thẳng? Ấm áp hay lạnh lẽo? Kết nối hay rời rạc?”
Đa phần những trường hợp rối loạn tâm lý do chấn thương tuổi thơ sẽ trả lời rằng không khí gia đình rất căng thẳng, bố mẹ thường cãi nhau, đánh nhau, nếu con sai thì mắng chửi, so sánh, hoặc dù học đạt điểm cao nhưng cũng không bao giờ được khen mà cho rằng điểm như vậy chưa là gì, 9 rồi thì phải 10, 10 rồi còn phải đi thi học sinh giỏi cấp trường, thành phố ..v.v.. hoặc có những gia đình thì không khí lạnh lẽo, ai làm việc đấy, không có những kỷ niệm vui vẻ với nhau, sự kết nối rời rạc, lạnh và tối. Một số ít trường hợp thì trả lời rằng không khí trong gia đình “bình thường” vì mọi thứ mờ nhạt, họ cũng không nhớ được gì nhiều. Bởi vì trong xã hội Việt Nam thời trước và có lẽ đến cả bây giờ, thì chuyện bị đánh, mắng, bố mẹ bận không quan tâm là việc bình thường.
Nhưng không phải như vậy! Điều đó không bình thường cho sự phát triển tâm lý của con người. Bởi sâu trong cảm xúc của mỗi con người vẫn luôn mong mỏi có một nơi an lành mà mình thuộc về. Đó là một mái nhà vui vẻ, ấm áp, an toàn trong tình yêu thương, có những tiếng cười và là nơi để được trở về, được che chở, được tiếp niềm tin khi cuộc đời ngoài kia giông bão.
Có những bạn đã khóc với tôi và nói rằng: “Em chẳng có nơi nào để về. Em có bố mẹ nhưng không muốn về vì về thì lại phải nghe những lời nói đó, không khí gia đình áp lực như thế!”.
Ly hôn hay không ly hôn không phải là vấn đề cốt lõi. Mà điều cốt lõi khiến một đứa trẻ bị tổn thương lớn nhất của một gia đình đổ vỡ chính là cách chúng ta những người lớn hành xử với nhau và với những đứa trẻ. Những trận cãi vã, to tiếng hay là không khí lạnh lẽo khi ở bên cha mẹ mới là điều gây ra những tổn thương tâm lý cho con.
Tôi mong nhiều người thêm nữa trong cộng đồng hiểu rằng, trầm cảm hay rối loạn tâm lý không phải chỉ là do có một cú sốc tâm lý lớn nào đó. Mà rất nhiều trường hợp là do phải sống trong một tuổi thơ có môi trường trạng thái tâm lý lạnh lẽo, căng thẳng kéo dài liên tiếp. Nó như một cái búa không giáng ngay một đòn chí mạng vào đầu gối bạn, nhưng cứ mỗi ngày đập một nhát đau khiến bên trong bạn rạn nứt dần, cho đến một ngày bên trong bạn vỡ vụn ra, rỉ máu đau đớn thật sự.
Comments